Có những ngày thiệt lạ, vừa thức dậy đã thấy buồn, buồn mà chẳng thể nào diễn tả được, và hôm nay là một ngày như thế. Tôi thức giấc rất sớm, nhưng với tâm trạng lo lắng và sợ sệt, tôi chẳng thể nào tìm ra nguyên nhân với cái mớ hỗn độn trong đầu. Tôi bò dậy, ngồi ì ngay cầu thang, với những suy nghĩ vẫn vơ và với cái lo lắng, cái sợ sệt vô cớ. Tôi nhìn ra sân, nắng nhảy múa, ngày mới chắc đẹp lắm đây, thế mà tôi chẳng tươi tĩnh chút nào.
Tôi đến công ty sớm hơn thường ngày, mở Google Reader lên đọc lướt qua những trang mà tôi yêu thích, những blog mà tôi hay viết nhận xét. Tôi dừng ở một entry name khá lạ “Hạnh Phúc Lang Thang”, của Demi Fantasy - DF là một blog khá thú vị mà tôi tìm thấy một cách tình cờ, tôi thích những bài viết khá xúc tích, khá đặc sắc của blog này - . Tôi dừng ở entry này vì đó là tên một bài hát tôi yêu thích khá lâu rồi.
“Hạnh Phúc Lang Thang” một bài hát khá hay, giai điệu ngọt ngào, sâu lắng và da diết. và hơi hớm buồn. Nhưng nói thật mỗi lần buồn tôi mới nghe, mà cũng nói thật luôn là nghe xong buồn hơn. Hình như tôi có một file trong máy, giọng Khánh Ly hát, thế là lôi ra, nghe mãi từ sáng tới giờ có một bài. Điên không chứ?
Giờ vẫn đang nghe….
Tôi đến công ty sớm hơn thường ngày, mở Google Reader lên đọc lướt qua những trang mà tôi yêu thích, những blog mà tôi hay viết nhận xét. Tôi dừng ở một entry name khá lạ “Hạnh Phúc Lang Thang”, của Demi Fantasy - DF là một blog khá thú vị mà tôi tìm thấy một cách tình cờ, tôi thích những bài viết khá xúc tích, khá đặc sắc của blog này - . Tôi dừng ở entry này vì đó là tên một bài hát tôi yêu thích khá lâu rồi.
“Hạnh Phúc Lang Thang” một bài hát khá hay, giai điệu ngọt ngào, sâu lắng và da diết. và hơi hớm buồn. Nhưng nói thật mỗi lần buồn tôi mới nghe, mà cũng nói thật luôn là nghe xong buồn hơn. Hình như tôi có một file trong máy, giọng Khánh Ly hát, thế là lôi ra, nghe mãi từ sáng tới giờ có một bài. Điên không chứ?
Giờ vẫn đang nghe….
Nhạc và lời: Trần Ngọc Sơn | |
Ngày ấy em như hoa sen mang nhiều giáng hiền những khi chiều lên Ngày ấy em như sương trong nép trên bông hồng, mượt trên cánh nhung Ngày ấy em như cung tơ cho đời thẫn thờ, cho tôi dệt mơ Đường khuya tay đan ngón tay ước cho đời ước mơ dài Nhưng năm tháng vô tình mà lòng người cũng vô tình rồi màu úa thay màu xanh Người yêu xa bến mộng đò xưa đã sang sông dòng đời trôi mênh mông Giáng xưa nay xa rồi đường khuya mưa rơi rơi Phố xưa quên một người bàn chân gieo đơn côi Gió mang theo cơn lạnh về rót lệ trên môi Ngày ấy yêu em say mê tôi nào nghĩ gì đến câu từ ly Tình ái không xanh như thơ, đến chung hơi thở, rồi trôi rất xa Hạnh phúc lang thang như mây cho hồn héo gầy, khi ta còn đây Từng đêm qua trong giấc mơ vẫn mong chờ có em về |
Ý chà, ngày hôm nay cũng lạ nè Thục, Demi già rồi mà còn hóng hớt tắm mưa cho ướt nhẹp cả người... gần 10 năm mới tắm mưa chứ ít ỏi gì, hehehe...
Trả lờiXóaBữa nào mình cafe chứ nhỉ...
Chịu Demi luôn, chắc phải bầu Demi làm trưởng hội già mà nhí nhảnh quá.
Trả lờiXóaCòn vụ cafe thì nhất định rồi, hôm nào Demi rảnh, bắn email cho Thục heng...
Hôm nào cũng rảnh hết Thục ơi, ế rồi mà... email cái Thục trả lời liền hả? Gọi điện thoại coi bộ an toàn hơn đó...
Trả lờiXóaKhông an toàn tí nào khi phô số điện thoại lên đây, để email cho Demi sau vậy.
Trả lờiXóa