6 thg 3, 2009

Vụn vặt đêm một mình.

Thường thì em vẫn rất lười nói chuyện với mọi người, luôn muốn được ở một mình, để trải lòng để tận hưởng cái tĩnh lặng, nhưng đêm nay sao một mình mà lại thấy cô đơn, trống trải quá.
Em đóng cửa, kéo rèm và nghe Khánh Ly. Chẳng lý do gì đặc biệt để chọn Khánh Ly nghe trong một đêm thế này, chỉ đơn giản là có một đĩa của cô đang nằm trong máy mà thôi. Em chẳng bao giờ nghe cô ngày hát được quá năm bài, vậy mà đã nghe được gần 3 CD. Em thích CD Mưa trên cây hòang lan hơn, đỡ muộn phiền, ai óan hơn . Em pha cho mình một tách trà nóng với mật ong, tắt điện và thắp nến. Em có cảm giác giống mình như đang ngồi ở Cung Tơ Chiều, một quán cafe trên đồi, trong một đêm mùa hè Dalat năm nào. Chỉ khác là ở đó em nghe giọng cô chủ quán hát trong tiếng ghi ta và trời lạnh hơn một chút.
Cứ vậy mà ôm cái gối ngồi ì, hơn nửa đêm rồi. Những lúc thế này em cứ ước đêm mãi sẽ là đêm, kéo dài vô tận, để em không phải bước ra ngòai, chói mắt lắm.
Dạo này em đang lạc lối, em đang mất phương hướng, hiện tại em chẳng biết phải sống thế nào và phải làm gì. Thật tệ khi không biết mình phải làm gì phải không?
Em đã 28, cái tuổi mà em cảm thấy mình già đi, không còn ngại ngùng, e thẹn nhưng cũng chẳng còn háo hức như xưa. Dường như em sợ và muốn chạy trốn. Dù sao vẫn chúc mừng sinh nhật em, chúc em an lành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thank you for visiting my place!