Mình có một buổi tối rất vui, được gặp lại vài người bạn học chung hồi đại học, cười toe toét.
Trời mưa như trút, nhưng mình cũng diện một bộ thiệt đẹp để ra ngoài, chẳng phải siêng đi chơi giữ vậy đâu, mình đi ăn đám cưới một người bạn, mình và bạn ấy chơi với nhau rất thân,hồi còn đi học. Mình có vẻ háo hức vì mình nghĩ thể nào cũng sẽ gặp lại những người bạn cũ, lâu lắm rồi chẳng gặp lại. Chạy ra đường ngoắc một chiếc taxi đi cho nhanh, trời thì mưa mà váy áo thế này mà tự chạy xe chắc thành con mèo ướt mất.
Mình thấy một vấn đề rất khó khăn cho những cô dâu chú rể nhà ở tỉnh và đang làm việc ở thành phố này. Ừ thì nhiều thủ tục rườm rà quá, khiến cô dâu chú rể mệt nhoài. Thằng bạn mình phải chạy về quê để làm lễ cưới, xong rồi 2 vợ chồng lại tất tả chạy vào, mà nhà ở tận miền Trung xa xôi chứ cho gần gì. Vì tất cả họ hàng và bố mẹ đều ở đó, không thể bỏ qua lễ nghĩa được, mà ở quê thì phải làm tới 2 tiệc, tiệc buổi trưa là khách của bố mẹ và họ hàng, tiệc buổi chiều dành riêng cho bạn bè. Và tương tự như vậy ở nhà cô dâu ngày hôm trước.Nếu hai người ở gần một nơi thì xem ra đỡ khổ hơn chút ít. Nhưng nếu nhà 2 người ở quá xa nhau, khác tỉnh chẳng hạn thì lại càng khổ hơn cho cô dâu và chú rể. Hai người đang làm việc ở thành phố, vì vậy không thể bỏ qua các mối quan hệ công việc, làm ăn, bạn bè mới ở đây, do đó thường thì mọi người cũng phải làm một tiệc ở thành phố. Chà chà, mệt nhỉ.
Mình đang suy nghĩ không biết có cách nào đó bớt rườm rà hơn mà vẫn trọn vẹn đôi bề. Khó nhỉ.
Gặp lại bạn cũ thật vui, chỉ tiếc là mình không được gặp lại nhiều bạn như mong đợi. Tụi mình nói chuyện nhiều quá, chẳng trách mình khản cả cổ. Xong cả bọn chạy đi uống cà phê, trời mưa, ướt nhẹp, nhưng mình chẳng quan tâm nữa, gặp bạn bè là vui rồi.
Mượn nhân vật chính tí xíu.
Sao ai cũng cười toe toét thế nhỉ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Thank you for visiting my place!