18 thg 7, 2009

Sẽ...

Đêm qua mất ngủ, 2h sáng còn mò xuống ngồi bó gối rất lâu trên cái ghế gỗ cạnh tủ lạnh. Thấy dễ chịu rất nhiều khi xuống ngồi cạnh cái tủ lạnh, chạy rè rè, lâu lâu đưa tay lên cái hông tủ âm ấm, rồi áp lên mặt.....umm êm ái, nhẹ nhàng lắm. Hình như có phần nào hiểu được tâm trạng của nhân vật nữ trong truyện Kitchen rồi,


Không muốn mở máy tính lên, vì thể nào cũng lang thang đọc những cảm xúc của những ai đó xa lạ. Mà toàn là cảm xúc buồn, em không muốn mình bị cuốn trôi theo những thứ muộn phiền.
Nhận một tin nhắn trước đó:"Có ổn không Thục?" 
Mừng vì đâu có vẫn ít nhất một người nghĩ về em. 
Hơi bất lịch sự khi nhắn lại: "Cám ơn, Thục ổn, ai vậy?" Vì không biết ai đã nhắn.
....
Xin lỗi ai đó nhé, chắc đã giận.
Dù sao thì cũng có một lý do ngụy biện đây, em đang ăn tối một mình, mà cảm thấy cô độc vô cùng cực khi ngồi ăn tối khuya lắc và một mình.....
Nghe lời sếp, không chat chit, không mạng xã hội, không nói chuyện trên mạng, không blog bliec .....vì sếp nói em cần bước ra thế giới thực, những thứ ấy sẽ làm em cảm thấy cô độc hơn. Thực ra sếp đã nói điều này cách đây 3 năm, khi em đang loay hoay vì những đổ vỡ, nhưng chừ mới nhận ra. Em dẹp tất cả, chỉ để lại cái blog nhỏ, lâu lâu ghi gì đó, chắc cũng không đến nỗi tệ.
Sẽ cố nói chuyện nhiều hơn với mọi người chung quanh, dường như em khá im lặng....
Sẽ cố chia sẽ những chuyện xảy ra với em, hình như em luôn giữ kín....
Sẽ cố quan tâm hơn tới những người thân yêu, dạo này em hơi bỏ bê....
Sẽ ổn ....
Mà sao dạo này cứ hay dùng dấu ba chấm cuối câu, không hiểu tại sao.

1 nhận xét:

  1. @pclouds: bạn được bình chọn là người vô duyên nhất năm đấy.
    Tui delete comment của bạn, vì nó làm tui khó chịu.

    Trả lờiXóa

Thank you for visiting my place!