Đã hỏi nhiều lần câu hỏi tại sao?
Đã dặn lòng hàng vạn lần rằng nếu không chịu được nữa thì sẽ từ bỏ. Còn nếu vẫn tiếp tục thì phải chấp nhận. Vậy mà không từ bỏ, nhưng lại không chịu đựng nỗi. Giờ thì ôm nỗi chán chường nói đúng hơn là một nỗi sợ. Sợ phải đến đó, sợ phải nghe những lời đầy ắc cảm, sợ bị la, tránh cả ánh nhìn, cảm thấy đau ....Và cái sợ cũng hệt giống như nỗi sợ trường học của Gégoire ( 95 pounds of hope Anna Gavalda).
Tự hỏi phải làm gì đây, ước gì có ai đó bảo phải làm gì?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Thank you for visiting my place!