Ghét biển, nói ra thì nghe có vẽ như là điều không bình thường nhỉ. Đã từng yêu biển rất nồng nàn, từng nói về biển với ánh mắt lung linh lắm. Đã từng khóc tỉ tê trước biển, vì đinh ninh một điều biển luôn lắng nghe em. Nhưng sao giờ thấy biển nhạt nhẽo và ồn ào vô vị. Lòng chẳng còn yên khi đứng trước biển nữa rồi. Biển cứ nóng bức và ồn ào ngòai xa, biển mặc em cô đơn trãi lòng một cõi.
Em ghét biển.
Hình được chụp bởi em Chương, trong lúc hai chị em đi dạo lúc tinh mơ ở bãi biển Hàm Thuận Nam cuối tuần rồi. Thấy lòng trĩu nặng và cô độc khi lững thững đi bên cạnh biển. Tự dưng cảm thấy ghét biển.
Chỉ thích biển đêm :D Thi thoảng vẫn đi ra biển . Đi từ chiều , tối ra đến biển , ngồi nghe tiếng sóng , sáng hôm sau lại bò về Hà Nôi :D
Trả lờiXóaDạo này có người buồn thì phải :)
Úi, Sil cũng biết cái blog ni của bạn nhỉ. Thường thì ít ai dòm ngó cái chỗ ni.
Trả lờiXóaCó con ma lọ mọ trên internet , he he
Trả lờiXóa1 trong n~ cách thư giãn của Sil là di theo n~ liên kêt :)
P/s ngắm Thục mà buồn quá :)
Hic hic, nói nữa tui khóc à....
Trả lờiXóa:)) Khóc đi
Trả lờiXóa