Mấy hôm nay trời nóng, nóng kinh khủng. Đợi chờ và than thở mãi, tới hôm nay ổng mới mưa một cơn nho nhỏ. Cũng đủ làm dịu cái nóng, đủ làm dịu lòng người. Mưa nhỏ nhỏ thôi, đủ êm êm để nghe nhạc, vậy mà tự dưng mở cái nhạc gì hổng biết, nghe rồi buồn nẫu ruột.
Thu Vàng
Cánh chuồn chuồn chở nắng đi rong.
Ngang qua tháng bảy.
Mãi vui chơi để sợ vàng rơi vãi.
Thế là thành mùa thu.
Lá đã vàng tự bao giờ.
Chờ mùa về úa rụng.
Xin đừng ai trách nhầm hoa cúc.
Ôi loài hoa nông nổi!
Mùa đã thu thế kia, em còn nở làm gì.
Tháng bảy mở ra mùa biệt ly.
Tại cánh chuồn, lá vàng hay hoa cúc?
Chỉ biết một điều thu thản nhiên vàng rực.
Vàng tới phút cuối cùng ngày chực ngả vào đông.
Ngô Thị Thục Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Thank you for visiting my place!