
Ngày đó 3 đứa đều ở tầng trên của giường tầng, mình ở giữa, 2 nhỏ ở hai bên. Tối tối ba đứa 2 tụm đầu lại nói chuyện rất khuya, và từ đó cái "Tam giác nhiều chuyện" ra đời. Và cũng kể từ đó 3 đứa gắn bó với nhau, vậy là cũng gần 10 năm chứ ít gì.
Và sau bao nhiêu năm thì cái vụ nhiều chuyện vẫn không thay đổi, mỗi lần gặp nhau là ba đứa nói chuyện đến khản cổ, chuyện đâu mà nhiều đến thế.
Vivian luôn mắc mùng giùm mình mỗi khi mình ngủ quên, Du nhỏ luôn luôn là người nhắc mình phải uống thuốc mỗi khi mình bị bệnh. Ba đứa đã trải qua rất nhiều những khoảng thời gian, những khoảnh khắc vui vẻ.....nhắc lại mọi chuyện như vừa xảy ra hôm qua.

Vậy là giờ trong những chuyến đi , trong những lần lang thang cafe nói chuyện chỉ còn ta và Vivian, buồn một chút nhỏ ơi. Dù bận rộn, dù xa xôi vẫn mong sự đoàn tụ của "Tam Giác nhiều chuyện", vẫn mong những buổi họp mặt khản cả cổ nhỏ heng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Thank you for visiting my place!