Một sớm thức dậy, bỗng Sài Gòn trở lạnh hơn.
Em khóac thêm áo khóac và dắt xe ra đường.
Chợt thấy hụt hẫng và lo lắng
Nghĩa là sắp hết năm.....
Em đã làm được gì , thời gian thì vẫn cứ trôi qua....buồn vì những bế tắc không thể gỡ được.
Để mỗi ngày kết thúc phải chịu đựng rất nhiều, phải cố gắng rất nhiều....điều tệ hại nhất là em không biết mình đang chờ đợi điều gì....
...
...
....
Khi con mới ra trường, có lần mẹ xoa vai :"Cố gắng làm việc nhé con, đừng để tới một lúc nào đó khi tuổi xuân qua đi, nghỏanh mặt nhìn lại thấy hụt hẩng khi trong tay mình không có gì". Sáng nay trời lạnh con chợt nhớ cái xoa vai ngày xưa của mẹ. Con đã rất cố gắng, đã rất chăm chỉ nhưng sao bây giờ vẫn cảm thấy hụt hẫng mẹ à.
....nơi thời gian đi qua